Tin sao Việt 10/12: Trước chiến thắng đang gây tranh cãi ở Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019, Nguyễn Trần Khánh Vân đã có những dòng chia sẻ đầu tiên sau khi đăng quang. Khánh Vân gửi lời cảm ơn người thân, bạn bè và người hâm mộ. Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019 cũng không quên nhắc nhở bản thân về nỗ lực để xứng đáng với vương miện. Khánh Vân nhận được nhiều lời động viên và ủng hộ bởi những dòng tâm sự chân thật đúng như những gì cô thể hiện ở đêm chung kết. |
Á hậu Thúy Vân gửi gắm rất nhiều tâm sự trong bài đăng đầu tiên sau ngày đăng quang. Thúy Vân cảm ơn hành trình tại Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019 đã giúp cô trưởng thành và đầy yêu thương hơn. Á hậu Thúy Vân chia sẻ: Xin cám ơn cuộc sống này, vì đã cho tôi quá nhiều điều may mắn và sức mạnh để đón nhận những điều tuyệt vời sẽ đến, những dự định mới được viết tiếp và những đỉnh cao mới cần chinh phục. Và tôi tin rằng, hành trình đó, khán giả sẽ luôn bên cạnh và ủng hộ tôi". |
Khác với Khánh Vân và Thúy Vân, Á hậu 1 Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019 Nguyễn Huỳnh Kim Duyên không viết về lòng biết ơn đến ê-kíp hay người hâm mộ. Kim Duyên chia sẻ những tâm sự về người dì ở quê hương và ao ước trở về Cần Thơ sau thành công ở Hoa hậu Hoàn vũ. Người dì mà Kim Duyên nhắc đến là nghệ nhân Thành Giao mới qua đời ở tuổi 47 hồi tháng 8/2019. |
Sau đêm chung kết, bên cạnh vô vàn tranh cãi về Thúy Vân và Khánh Vân, thì hoa hậu được chú ý và ngợi khen nhiều nhất chính là H'hen Niê. Những hình ảnh và chia sẻ của H'hen Niê khi trao lại vương miện đã gây xúc động mạnh trong lòng khánh giả và các nghệ sĩ. Ngày đầu tiên sau khi kết thúc nhiệm kỳ Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019, H'hen Niê đã có buổi ghi hình tại TP. Hồ Chí Minh, cô tiếp tục gây thiện cảm với sự giản dị nhưng đầy năng lượng tích cực. |
Hoàng Thùy vừa lọt Top 20 Miss Universe 2019. Đây là lần đầu tiên có một Á hậu đại diện Việt Nam đạt thứ hạng cao tại cuộc thi nhan sắc đình đám thế giới này. Tuy chưa chạm tay tới vương miện, nhưng Hoàng Thùy đã gửi những lời chúc mừng thân thiết tới Hoa hậu Nam Phi. Đặc biệt trước khi đăng quang Miss Universe 2019, Hoa hậu Nam Phi đã ngợi khen và gọi tên Hoàng Thùy khi được hỏi về người mà cô nghĩ xứng đáng chiến thắng nhất. |
Hoa hậu Đỗ Mỹ Linh chia sẻ hình ảnh mới xinh đẹp trước thiên nhiên. Đỗ Mỹ Linh hóm hỉnh "chế" lời hát trong ca khúc của Đen Vâu: "Em không có nhiều lưu ý, em cảm thấy mình dễ chiều. Đây không phải là bức ảnh buồn, đây bức ảnh rất chill". |
Hoa hậu Kỳ Duyên khoe món quà đặc biệt mà ê-kíp gửi tặng, đó là bức chân dung được làm hoàn toàn từ gạo. Kỳ Duyên bày tỏ sự xúc động không chỉ bởi món quà mà còn là những lời tâm sự cổ vũ tinh thần đầy ngọt ngào.
|
Á hậu Phương Nga tung ảnh mặt mộc xinh đẹp bất ngờ. Khi không được tô vẽ nhiều lớp trang điểm cầu kỳ, Phương Nga để lộ ra đường nét trong sáng, trẻ trung như những cô sinh viên với mắt kính cận và biểu cảm dễ thương. |
Sơn Tùng M-TP thu hút hàng chục ngàn lượt thích dù chỉ đăng một bức hình street style. Và như thường lệ, fan nhanh chóng "bóc giá" số hàng hiệu mà nam ca sĩ đang diện với con số cực khủng. |
Dương Triệu Vũ tung những bức đầu tiên trong bộ ảnh thực hiện tại Nhật Bản cùng Đàm Vĩnh Hưng. Hai nam ca sĩ nhận được nhiều lời khen về những cử chỉ thân mật, tình cảm khi sánh bước cùng nhau tại xứ người. |
Ca sĩ Tóc Tiên xinh đẹp "không góc chết" dù chỉ qua vài khoảnh khắc đời thường. Tóc Tiên bật mí cô thích thú khi rất lâu rồi mới có cơ hội "ăn cơm đoàn" một cách rất nghệ sĩ như vậy. |
Suboi khoe ảnh bầu dễ thương và nhận được hàng ngàn lời khen cho vóc dáng săc chắc, gọn gàng. |
Ngọc Trinh chia sẻ hình ảnh sang trọng, thời trang khi tham dự sự kiện. Trong một clip mới tung ra, "nữ hoàng nội y" khoe rằng tháng 12 cô được mời tham gia rất nhiều sự kiện, ngay lập tức fan hâm mộ Ngọc Trinh ngỏ ý muốn được xem vlog "đập hộp" tiếp theo. |
Dương Hoàng Yến khoe dáng xinh tươi ở khu nghỉ dưỡng tại Cam Ranh. Cô vừa cho ra sản phẩm âm nhạc mới và tiếp tục tạo được tiếng vang trong lòng người yêu nhạc. |
Mai Hương
- Đêm chung kết Hoa hậu Hoàn vũ 2019 (Miss Universe 2019) diễn ra tại Atlanta, Mỹ (7h sáng 9/12 giờ Việt Nam) với 90 thí sinh đến từ nhiều quốc gia. Hoàng Thùy đã không lọt top 10 người đẹp nhất.
" alt=""/>Tin sao Việt 10/12: Khánh Vân, Kim Duyên, Thúy Vân nói gì sau HH Hoàn vũ Việt Nam?- Điều thứ nhất, theo Luật Giáo dục Đại học, các trường đại học được bổ nhiệm các chức danh giảng viên, trong đó có trợ giảng, giảng viên, giảng viên chính, PGS, GS. Trong trường hợp này ta phải hiểu GS, PGS là chức danh cụ thể của người đi dạy tại các cơ sở giáo dục đại học.
Như vậy, nhà trường được bổ nhiệm người xứng đáng vào chức danh đó. Ở một góc độ nào đó trường ĐH Tôn Đức Thắng tuyên bố có thể bổ nhiệm (hay như nhiều người gọi là phong chức) GS, PGS, xét về mặt lý là đúng luật.
Tuy nhiên, vẫn còn dưới Luật giáo dục đại học còn có các thông tư, nghị định quy định muốn được bổ nhiệm vào các chức danh nói trên phải đạt những tiêu chuẩn gì, và quy trình như thế nào.
Trao giấy chứng nhận giáo sư năm 2014. Ảnh: Văn Chung |
Cho nên nếu trường đại học Việt Nam nếu muốn được thực hiện quyền tự chủ mà luật quy định thì phải tuân thủ tất cả văn bản đi kèm dưới luật.
Nếu nại ra việc làm điều các trường đại học nước ngoài được làm, thì như tôi đã nói, luật đã quy định các trường đại học Việt Nam cũng được làm. Nhưng ở mỗi nước cách bổ nhiệm chức danh cũng có những hệ thống tiêu chí và quy trình khác nhau, không phải giống nhau. Hầu hết các nước tiên tiến việc tuyển dụng các chức danh GS, PGS đều thực hiện theo cách công bố rộng rãi trên các tạp chí khoa học và các ứng viên từ khắp nơi đều có thể nộp hồ sơ dự thi miễn là phù hợp với các tiêu chuẩn đã nêu ra.
Ví dụ, một trường đại học của Mỹ công bố rộng rãi cần một chức danh giáo sư chủ nhiệm bộ môn X, tiêu chuẩn là ABC. Các ứng viên nộp hồ sơ, qua các vòng tuyển nhà trường sẽ quyết bổ nhiệm người phù hợp nhất, có thể người đó ở Pháp hay Australia cũng không sao.
Nếu trường ĐH Tôn Đức Thắng muốn làm như thế lẽ ra nhà trường cũng phải công bố rộng rãi thông tin tuyển dụng, 6 tháng tới 1 năm, trên các tạp chí khoa học chuyên ngành, và đi cùng với đó phải có những điều kiện, tiêu chuẩn rõ ràng.
Cách làm như hiện nay của Trường Tôn Đức Thắng là lạm dụng quyền tự chủ, đi ngược lại các quy định hiện hành. Họ nói muốn làm theo thông lệ quốc tế nhưng họ thực sự không làm theo thông lệ quốc tế. Đây chính là cái sai của trường Tôn Đức Thắng.
Ở đây, có lẽ người ta đang cố tình biến phương tiện thành mục đích, muốn dùng chức danh GS, PGS – vốn dĩ là một chức danh công việc trong trường - để đánh bóng chính mình.
Ông phản đối hay ủng hộ việc các trường đại học tự bổ nhiệm GS, PGS?
- Tôi hoàn toàn ủng hộ cách làm của ngành giáo dục hiện nay. Thứ nhất vì nó đã được luật hóa bằng Luật Giáo dục Đại học, và bằng các văn bản dưới luật.
Và thứ hai, trong thời gian khoảng mười năm trở lại đây, Hội đồng CDGSNN thực sự đã có những thay đổi theo hướng tích cực. Trước đây, hội đồng này công nhận (phong) chức danh GS, PGS, nhưng bây giờ đã chuyển sang cấp giấy chứng nhận đủ điều kiện, còn việc công nhận chức danh chuyển cho nhà trường đại học. Đấy là một phần trong lộ trình đổi mới giáo dục ở Việt Nam – trao quyền, tăng tự chủ cho các nhà trường đại học.
Tuy nhiên, có một việc mà luật và các văn bản pháp lý chưa quy định chặt chẽ. Đó là để được công nhận chức danh GS, PGS của một trường đại học, ứng viên phải thực sự làm việc ở đó. Tôi nghĩ rằng cần có những điều chỉnh phù hợp về mặt pháp lý.
• Phá rào cũng phải trong khuôn khổ
Ông nhìn nhận thế nào về vụ việc của Trường ĐH Tôn Đức Thắng?
- Vế đầu tiên trong phát ngôn của Trường ĐH Tôn Đức Thắng giống như quy định của Luật, và điều này ai cũng ủng hộ, tức là nhà trường bổ nhiệm các chức danh GS, PGS. Nhưng vấn đề là tiêu chuẩn và thực hiện như thế nào.
Các trường đại học trong chừng mực nhất định muốn được thực thi quyền tự chủ của mình. Quyết định của Trường ĐH Tôn Đức Thắng phản ánh điều đó. Nếu thực sự các trường đại học muốn khẳng định quyền tự chủ bằng cách vượt qua một số tục lệ quen thuộc thì đây là một dấu hiệu tốt.
Nhưng phải phá rào cũng phải trong khuôn khổ. Trong chuyện này, theo tôi nghĩ khó có cái gì đột phá nếu không nói là lộn xộn khi mỗi trường tự sáng tạo ra các tiêu chuẩn của mình, hệ quy chiếu và cách làm riêng của mình thì không ổn. Một hệ thống giáo dục đại học bao giờ cũng phải có tính đồng nhất và so sánh được vì vậy cách thức bổ nhiệm chức danh của các trường phải theo một khung mẫu chuẩn, còn các trường, tùy theo yêu cầu của mình, có thể đưa ra một số tiêu chí, tiêu chuẩn cao hơn mặt bằng chung.
Theo ông, các trường có chịu thiệt thòi gì không khi việc phong GS, PGS được làm theo cách hiện nay?
- Không thể nói về sự thiệt thòi vì nền giáo dục chịu ảnh hưởng của cả văn hóa, xã hội, các yếu tố truyền thống.
Tại sao Việt Nam có cách phong giáo sư tập trung hóa cao như vậy là do lịch sử để lại. Đó là bởi vì Việt Nam vốn chậm phát triển, trong thời gian đầu của quá trình hình thành hệ thống giáo dục đại học mới, kèm với đó là đội ngũ giảng viên, Nhà nước tập trung việc bổ nhiệm chức danh GS, PGS vào một cơ quan duy nhất là một cách làm để đảm bảo uy tín của những người được bổ nhiệm, đảm bảo chất lượng đội ngũ giảng viên đại học.
Sau này, khi Việt Nam tiếp cận nhều hơn với giáo dục đại học của các nước trên thế giới, mở cửa hơn, trao đổi khoa học mạnh hơn, thì việc bổ nhiệm chức danh dần dần được chuyển giao cho các trường như tôi đã nói.
Quá trình thay đổi không thể diễn ra nhanh chóng qua đêm, mà phải có quá trình chuyển đổi, thích ứng.
Vấn đề ở chỗ, dù hệ thống có thay đổi như thế nào cũng phải minh bạch hóa các tiêu chuẩn, quy trình. Phải chốt lại GS, PGS là chức danh di dạy, không dành để “trao”, “phong”, “tôn vinh” như các danh hiệu Nhà giáo nhân dân hay Nhà giáo ưu tú. Là chức danh gắn với việc làm cụ thể, nên phải tránh để những người không gắn với công tác dạy học hay nghiên cứu khoa học ở các trường đại học, viện nghiên cứu “đeo” những chữ đó.
Nếu các trường đặt ra tiêu chuẩn bổ nhiệm cao hơn quy định hiện hành thì sao, thưa ông?
- Thật ra, anh đang ở môi trường nào phải hoạt động theo cách của môi trường đó. Một trường đại học Nhật không thể bảo với chính phủ Nhật rằng tôi sẽ bổ nhiệm chức danh GS, PGS theo kiểu Úc. Cũng như không thể ở Việt Nam bảo tôi làm theo kiểu của Mỹ. Có sự khác biệt giữa các nước, không thể nói chung chung là tôi làm theo kiểu Anh, Mỹ hay làm theo hướng tiên tiến hiện đại. Mà mỗi việc làm phải được đặt đúng vào bối cảnh văn hóa xã hội và giáo dục của nhà trường đó.
Tôi ủng hộ tăng quyền tự chủ cho các trường, cả trong việc bổ nhiệm chức danh GS, PGS. Đã có nhiều trường hợp có giấy chứng nhận đủ tiêu chuẩn nhưng không được các trường bổ nhiệm. Điều này khẳng định yêu cầu của nhà trường ở mức độ nào đó có thể cao hơn mặt bằng chung. đó là điều đáng khuyến khích.
Mặt bằng chung Nhà nước đặt ra coi như “điểm sàn”. Còn lại là cơ sở đào tạo căn cứ vào năng lực, điều kiện của mình để xác định thêm những yêu cầu phụ, hoặc tự đánh giá ứng viên có phù hợp không.
Ông nghĩ thế nào về quan điểm cho rằng cần để cho các trường được tự chủ - tự bổ nhiệm GS, PGS, tăng uy tín hoặc sẽ bị xã hội đào thải thì cũng để cho các trường tự chịu trách nhiệm?
- Ở chỗ này cũng có sự mập mờ.
Uy tín là điều khó đo đạc hay đánh giá. Nhưng về cơ bản, người ngoài sẽ nhìn vào người đang giữ cương vị chủ chốt của nhà trường, những người đứng đầu các hoạt động học thuật của nhà trường. Anh có thể đeo trên người đầy tem mác, nhưng người ngoài mà đánh giá không ra gì thì nhà trường sẽ bị thiệt hại đầu tiên.
Có không ít người hiểu nhầm chữ tự chủ. Tự chủ không phải là tôi tự làm tôi tự chịu trách nhiệm. Chúng ta có một thời lẫn lộn khi dùng chữ tự chịu trách nhiệm. Vấn đề ở đây không phải là tự chịu, mà là chịu trách nhiệm với ai?
Đó là với những người có liên quan, với các cơ quan quản lý, các nhà đầu tư hay góp vốn, hỗ trợ cho nhà trường, với chính sinh viên của trường, với địa phương, giảng viên, các bên liên đới như công đoàn, các tổ chức đoàn thể quần chúng trong trường… Uy tín của nhà trường không phải là thứ có thể xóa đi viết lại như mới từ đầu nên những người lãnh đạo nhà trường nên thận trọng khi muốn “làm tăng uy tín” cho nhà trường.
Xin cảm ơn ông!
Ngân Anh (thực hiện)
" alt=""/>GS, PGS không là chữ ai cũng “đeo” được lên ngườiĐã ngắn gọn
“Cũng có những nơi đâu đó vẫn máy móc, phần hội cứ phải là màn đồng diễn hoành tráng, học sinh tập luyện cho phần hội nhiều, tốn công sức. Nhưng nói chung, tôi thấy khai giảng năm nay thực sự có ý nghĩa” - cô Trần Thị Thuỳ Dung, Hiệu trưởng Trường Tiểu học Lê Ngọc Hân (Lào Cai) bày tỏ.
Cô Dung phân tích: “Các em chỉ có một buổi tập dượt xếp hàng trước ngày khai giảng. Các em không phải lo sợ cô thầy mắng mỏ vì mất trật tự khi đại biểu đang phát biểu, không phải diễn các động lệnh khi có nhiều đại biểu đến chúc mừng… Giáo viên cũng rất vui, hông phải lo tập tành, sợ học sinh làm sai kịch bản, cô nào được chọn phát biểu lại lo ngay ngáy. Cán bộ quản lý không mất thời gia đầu tư làm, duyệt báo cáo”.
Khai giảng ở Trường Tiểu học Công nghệ Giáo dục Hà Nội. Ảnh: Ngân Anh |
Theo cô Hiệu trưởng Nguyễn Thị Nhiếp, Ttrường THPT Phan Huy Chú (Hà Nội), câu hỏi mà những người làm quản lý cần đặt ra trong các hoạt động của nhà trường, không chỉ có ngày khai giảng, là “Mình làm việc này vì cái gì và dành cho ai?”.
“Nếu xác định là khai giảng vì học sinh, thì không chỉ là chuyện rút ngắn bài phát biểu, tặng cái nọ cái kia cho các em, mà còn từ việc che nắng che mưa cho các em, cho phụ huynh. Lãnh đạo không phát biểu chưa hẳn đã tốt, mà cứ nói với các em, với các thầy cô, nhưng đi thẳng vào vấn đề, không giáo điều, khô cứng”.
Ghi nhận việc rút ngắn thời lượng phần "lễ" xuống còn từ 1 giờ đến 1,5 giờ là một tiến bộ lớn trong chủ trương khai giảng của ngành giáo dục năm nay, bà Nguyễn Thị Kiều Oanh, Chủ tịch HĐQT Trường quốc tế Canada (TP.HCM) nói thêm: “Thực ra là có tiến bộ theo kiểu của xứ mình. Nhưng dưới một góc nhìn khác, có thể nói rằng người lớn vẫn "lấy" đi mất một phần thời gian quý báu của trẻ thơ ở trường, nhất là vào những thời khắc nao nức trở lại việc học tập của các con ở đầu năm học!”.
Theo bà Oanh, các nghiên cứu khoa học cho thấy học sinh lứa tuổi Mầm non (4 - 5 tuổi) và Tiểu học (lớp 1 đến lớp 3) sẽ không thể tập trung ngồi một chỗ và nghe ai nói quá 20 phút.
Cũng giống như nhiều quan sát ở các nước phát triển như Mỹ, Phần Lan, Thụy Sỹ, Nhật Bản, bà Oanh cho hay, các trường phổ thông ở Canada không có lễ khai giảng năm học mới mà chỉ có "ngày đầu tiên đến trường". Lúc đó, toàn bộ giáo viên và ban lãnh đạo nhà trường đều ra tận cổng, đứng đón chào học sinh để đưa các em về lớp. "Tuần đầu tiên đến trường", giáo viên sẽ tổ chức nhiều hoạt động vui chơi, làm quen cho học trò.
Nên tăng hoạt động chung
Một điểm nổi bật của khai giảng năm nay là có rất đông phụ huynh tới cùng dự với các con.
Anh Thanh Sơn (Hà Nội) có con học tại trường Tiểu học Công nghệ Giáo dục Hà Nội nhận xét: “Vì khai giảng trùng với ngày nghỉ, lại biết rằng lễ khai giảng diễn ra ngắn gọn, nên đa phần phụ huynh đều ở lại dự rồi đưa con về luôn. Trước đây, đưa cháu lớn đi khai giảng, tôi thường thả cháu ở trường, rồi trưa quay lại đón. Vì vậy mà lâu lắm rồi, tôi mới dự lễ chào chờ ở trường học, rất xúc động”.
Không biết có phải vì chịu ảnh hưởng từ ký ức của những ngày khai giảng khi còn nhỏ không, anh Sơn thấy vẫn nên có một ngày tập trung đông toàn trường, chào đón bé trở lại và chào đón học sinh đầu cấp.
“Tôi rất thích cách các anh, chị lớp 2, 3 hô to “Anh chị chào các em” như ở trường này, nghe rất thân thiết”.
Chị Hoàng Mai Trang (Hà Nội) cho biết: “Tôi cũng đọc khá nhiều thông tin về ngày khai giảng ở các nước trên thế giới. Có nơi cũng chẳng có ngày khai giảng như mình. Nhưng mỗi nước có một kiểu, phù hợp với quan điểm giáo dục cũng như tính cách dân tộc”.
Nhưng người ta vẫn nói “nhập gia tuỳ tục”, “gia” của mình như thế nào, thì vẫn nên giữ “tục” như vậy, miễn là tục lệ đó còn đem lại niềm vui và có ý nghĩa đối với học sinh.
Vì vậy tôi nghĩ rằng vẫn nên có ngày khai giảng, nhưng ngắn, gọn hơn nữa ở phần diễn văn, phát biểu, đọc thư…Với phần hội, thay vì chỉ ngồi xem các bạn biểu diễn, nên tăng cường hoạt động tập thể, để tạo sự gắn kết”.
Vẫn có những học sinh đứng ngoài khai giảng
Trong ngày 5/9, vẫn còn những em “nằm nhà”, “ngủ tì tì” hoặc “hụt hẫng”.
Khai giảng ở Trường Tiểu học Nậm Ty, huyện Sông Mã, tỉnh Sơn La. Ảnh: Vũ Đình Thành |
Một ông bố kể về cậu con trai mới bước vào đầu cấp học của mình đã phải ở nhà trong ngày khai trường, với lý do “phải có gắp thăm, mỗi lớp 10 bạn thôi”.
“Mà trường nghèo nàn, chật chội gì cho cam. Một ngôi trường lớn, rộng, phòng ốc, hội trường khang trang vào loại khá của Hà Nội...” – ông bố chia sẻ.
Một cô giáo ở TP.HCM, là giáo viên 15 năm cũng chia sẻ sự hụt hẫng của cô con gái bậc tiểu học sáng dậy háo hức đi khai giảng thì trường hồi âm với phụ huynh là “hết chỗ”.
Nhìn nhận về “nỗi buồn học sinh” này, một phụ huynh người Việt hiện đang sống ở nước ngoài, là nhà xã hội học, bày tỏ: “Có lẽ người quản lý chưa năng động trong cách tổ chức. Ngày đi học thì chả sao, cũng bằng ấy học sinh, không tự nhiên rớt xuống thêm em nào thế mà quản lý được, còn khai giảng thì không”.
Theo chị, những nơi phải học 2 ca – có quá nhiều lớp trong khi diện tích quá nhỏ nên không đủ chỗ tập trung cho các em cùng một lúc - thì lỗi tại tại lãnh đạo đã đồng ý cho xây trường với diện tích quá nhỏ, không có không gian cho học sinh vận động.
“Như vậy, đừng chỉ hỏi tại sao không phải em nào cũng được tới khai giảng, mà sẽ còn đừng hỏi tại sao học sinh Việt Nam thể chất yếu so với học sinh nước ngoài”.
Ngân Anh
" alt=""/>Khai giảng đã thực sự vì học sinh?